Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2017

BỐ TÔI

BỐ TÔI Bố tôi gương mặt chữ điền Một thời đánh giặc mấy miền gần xa Chí lớn dường chửa phôi pha Chiến bào mưa nắng hào hoa tỏ- mờ Đường đời thăm thẳm ai ngờ Đánh tan đồn giặc.Ngẩn ngơ… cái ngày Giữa trận tiền chí chẳng lay Sao thân lại vướng cỏ may đường đời? Chim bay đã vượt lưng trời Sao chao liệng lại?..đậu nơi đất làng Bố tôi cày dọc, cày ngang Giữa mưa bão, giữa nóng rang… đất trời Dạy con, bố vốn kiệm lời. Xét mình qua những việc đời buồn, vui. Người như thân rễ cây vươn Lọc trong trời đất tiếp nguồn hóa sinh Sáng qua gieo mạ sau đình Xong! Về làm ngựa, cháu mình nhong nhong… Vui… tan, ôm cháu ấm lòng!   Lời xưa, mưa dịu nắng nồng trời quê! Tri điền gương mặt Bố tôi Mở trang Kiều.Chợt, động thời thẳm xa…

MẸ TÔI

MẸ TÔI Cái đòn gánh oằn trên vai mẹ Mang con đi, đận tản cư Cái đòn gánh vít còng lưng mẹ Tần tảo nuôi con dọc đường đời Cái đòn gánh bập bềnh lưng mẹ Mênh mang sóng vỗ bể đời… Ơi cánh cò vỗ sóng chiều vồi vội Lũy tre xa xa, mưa bão chợt đằng sau Sung sướng khổ đau vít đôi đầu đòn gánh Mẹ đi… gần trọn cuộc đời! Nay vai già không gồng gánh nữa Đi nốt cuộc đời vẫn nhân hậu trái tim Hạnh phúc mà con kiếm tìm Quá nửa đời người mới hiểu! Mẹ vì con cháu bao điều Cháu con vì mẹ, ngẫm... nhiều ngây thơ… Mẹ tôi mái tóc bạc phơ À ơi ru chắt giữa giờ sang xuân.

khởi thủy

Khởi thủy Ai ngợi ca hoa thơm trái ngọt mà quên rễ cây chìm trong đất Từng giọt từng giọt từng giọt nước rơi! rơi! róc rách thành khe Ngàn khe tụ về làm suối trăm suối gập ghềnh khúc khuỷu vẫn về sông Những con sông ngoằn ngoèo hằn trên đất thao thiết xuôi dòng hòa biển mênh mông Biển xanh đang muôn vàn con sóng hát nơi đầu nguồn từng giọt   chắt chiu.

Khoảng Trời Sông Quê

Hình ảnh
Đường đời đã được, thong dong Vu vơ bỗng cựa niêm phong đáy lòng Chân quê, nhỏ ước, mỏng mong Hồn quê bồi lở, đục trong... vẫn lành Vườn xưa, lặng lẽ hương chanh Mà thơm ngát suốt tuổi xanh, mấy thời Bôn ba mấy nẻo đường đời Sông quê vẫn tím khoảng trời... bến xưa!

SẮC KHÔNG

Hình ảnh
Từ ngày hiểu chữ sắc- không Lợi danh như nhúm mây bông giữa trời Cõi tình Tơ, Nguyệt buộc chơi Quăng ra mưa nắng xem rời rã không? Lưng trời cát bụi lông nhông Quyện nhau sinh hóa đám đông cõi người Đám người gươm giáo va nhau Thoắt thành cát bụi lại màu sắc- không!

ĐƯA EM VỀ SƠN TÂY

Hình ảnh
Đưa em về Sơn Tây Ta ngược dòng sông Tích Đò chạm Đầm Long, bát ngát sen... Đưa em về Sơn Tây Xanh lơ miền cổ tích Đình, đền... lan tỏa việc nước non Đưa em về Sơn Tây Tâm linh hòa huyền thoại Bồng bềnh non Tản mây sương Đưa em về Sơn Tây Đất thiêng đã duyên long phượng Khơi nguồn sóng thắm thi ca Đưa em về Sơn Tây Nắng xuân rộn đường trẩy hội Hào thành giữa phố mộng mơ Ở lại Sơn Tây đi em Tre xanh biếc làng anh đó Trăng vàng ngát gió hương cau Ở lại Sơn Tây đi em Kìa sao má xuân ửng đó Trời - Đất giao hòa Xao xuyến Xứ Đoài thơ.