Khoảng Trời Sông Quê



Đường đời đã được, thong dong
Vu vơ bỗng cựa niêm phong đáy lòng

Chân quê, nhỏ ước, mỏng mong
Hồn quê bồi lở, đục trong... vẫn lành

Vườn xưa, lặng lẽ hương chanh
Mà thơm ngát suốt tuổi xanh, mấy thời

Bôn ba mấy nẻo đường đời
Sông quê vẫn tím khoảng trời... bến xưa!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

ĐƯA EM VỀ SƠN TÂY

Nẻo đường đời