BỐ TÔI





BỐ TÔI



Bố tôi gương mặt chữ điền
Một thời đánh giặc mấy miền gần xa
Chí lớn dường chửa phôi pha
Chiến bào mưa nắng hào hoa tỏ- mờ


Đường đời thăm thẳm ai ngờ
Đánh tan đồn giặc.Ngẩn ngơ… cái ngày
Giữa trận tiền chí chẳng lay
Sao thân lại vướng cỏ may đường đời?

Chim bay đã vượt lưng trời
Sao chao liệng lại?..đậu nơi đất làng
Bố tôi cày dọc, cày ngang
Giữa mưa bão, giữa nóng rang… đất trời


Dạy con, bố vốn kiệm lời.
Xét mình qua những việc đời buồn, vui.
Người như thân rễ cây vươn
Lọc trong trời đất tiếp nguồn hóa sinh


Sáng qua gieo mạ sau đình
Xong! Về làm ngựa, cháu mình nhong nhong…
Vui… tan, ôm cháu ấm lòng! 
Lời xưa, mưa dịu nắng nồng trời quê!


Tri điền gương mặt Bố tôi
Mở trang Kiều.Chợt, động thời thẳm xa…



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

ĐƯA EM VỀ SƠN TÂY

Nẻo đường đời